logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
VIP

Chương 4 - [Bản Dịch] Vạn Tướng Chi Vương

Tác giả:

Nghe chương này

Chia sẻ:

Nội dung chương

Khi hai người đang nói chuyện, Từ Sơn Nhạc đi đến giữa sân đấu, khích lệ Lý Lạc vài câu, cuối cùng với nói với đông đảo học viên: "Mọi người, bắt đầu từ tháng sau là đến giai đoạn thi học kỳ quan trọng nhất rồi. Sau này, các em có thể vào được Học phủ Cao đẳng hay không thì dựa vào hết lần sát hạch này. Vậy nên, ai cũng phải cố gắng hết sức mình để tu luyện."

Đông đảo học viên nghe thấy vậy thì đều nghiêm mặt lại. Bọn họ đã học tập vất vả bao năm, vậy nên, nếu như có thể nương vào đợt thi học kỳ vào tháng sau để bước vào một Học phủ Cao đẳng, vậy thì thành tựu trong tương lai sẽ được nâng cao lên một bước cực lớn.

Từ Sơn Nhạc nói xong, sau đó liền tuyên bố tan học.

Lý Lạc và Triệu Khoát cũng đi theo dòng người ra khỏi sân huấn luyện.

"Tôi phải tu luyện thêm một Tướng Thuật nữa mới được, hôm nay bị cậu đánh cho một cú đau đó. Cậu biến thái như vậy, nếu như Tướng Lực của cậu mạnh thêm một chút nữa, tôi sẽ bị cậu treo ngược lên rồi đánh mất." Triệu Khoát đi ra khỏi sân huấn luyện, thở dài một tiếng đầy phiền muộn, sau đó vẫy tay chào, tách ra khỏi Lý Lạc.

Lý Lạc nhìn bóng lưng của cậu ta rồi bật cười. Thật ra cậu biết rõ, Triệu Khoát sợ sự thắng bại ban nãy làm ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu nên mới đi trước.

Tuy nhiên, chuyện đã diễn ra một thời gian dài rồi, cậu cũng đã quen từ lâu.

Lý Lạc thu lại ánh nhìn, sau đó men theo con đường nhỏ trong rừng, đi ra ngoài Học phủ.

Trong lúc đi đường có thể gặp phải rất nhiều học viên, cho dù là nam hay nữ, đều sẽ đưa mắt liếc nhìn cậu, dẫu sao thì ngoài dáng vẻ khôi ngô của cậu ta, Lý Lạc cũng được coi như là một người có tiếng tăm truyền kỳ trong Học phủ này.

Đối với những ánh mắt kia, biểu hiện của Lý Lạc lại có vẻ rất thản nhiên. Cậu đi một mạch dọc theo con đường nhỏ, mãi đến khi tới cửa Học phủ thì bước chân mới dừng lại một chút.

Loading...

Ở phía trước đó, có một đám đông đang tụ tập, ồn ào huyên náo.

Nơi mà những học viên kia đang bu lại chính là một bức tường đá xanh, đó chính là Tường Vinh Dự của Học phủ Nam Phong, ghi chép toàn bộ những gương mặt xuất sắc đến từ Học phủ Nam Phong.

Các học viên tại Học phủ Nam Phong đã nhìn Tường Vinh Dự này không biết bao nhiêu lần. Theo lý mà nói, hẳn là phải cảm thấy có phần chán ghét, thế nhưng ngày nào nơi đây cũng vẫn sôi nổi như cũ.

Lý Lạc mím môi, đương nhiên cậu biết rõ nguyên nhân, bởi vì phần lớn những người tập trung ở nơi đây đều là vì cô ấy.

Ánh mắt của Lý Lạc nhìn về phía một vị trí trên Tường Vinh Dự, nơi đó có một viên đá thủy tinh, có một luồng ánh sáng toả ra, cuối cùng đan xen vào nhau tạo thành một bóng người mảnh mai, cao gầy, hơn nữa còn trông rất sống động.

Đó là một cô gái. Trên người cô mặc đồng phục của Học phủ Nam Phong, áo sơ mi trắng đơn giản, bên ngoài áo còn khoác thêm một chiếc áo choàng ngắn màu xanh da trời, nhẹ nhàng bay phấp phới trong gió. Ở dưới mặc váy ngắn màu đen, phía dưới chiếc váy là một đôi chân vừa dài vừa thon, trắng nõn đến nỗi lóa cả mắt.

Cô có một khuôn mặt xinh xắn, chiếc mũi đẹp thẳng tắp, lông mi vừa dày vừa dài, nước da trắng hơn cả tuyết. Chỉ có điều, tuy là mỗi một bộ phận đều khiến cho người ta phải khen ngợi, thế nhưng thứ khắc sâu vào trong tâm trí của người khác, lại chính là đôi mắt của cô gái.

Đó là một đôi mắt màu vàng, tỏa ra một sự tinh khiết khó mà miêu tả được thành lời. Nếu như nhìn chằm chằm vào đôi mắt đó một lúc lâu, nó thậm chí còn mang đến cho người ta một chút cảm giác bị áp bách.

Vẻ mặt của cô hơi lạnh lùng, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước. Một tay chống lên vòng eo nhỏ nhắn, tay còn lại đỡ một thanh kiếm. Vì thế, trong giây phút ấy, cái cảm giác cường thế sắc bén, hiên ngang đó đập thẳng vào mặt.

Đây là một cô gái khiến cho tim của người ta đập thình thịch, không cần bàn đến sắc đẹp hay là khí chất.

Trên bức tường phía sau bóng hình, có khắc rõ tên của cô gái.

Khương Thanh Nga - Viên minh châu sáng rực rỡ của Học phủ Nam Phong, người mang Quang Minh Tướng cửu phẩm, thiên phú cực xuất sắc, khiến cho vô số người tại nước Đại Hạ phải thán phục.

Nhập học được hai năm, còn chưa đến kỳ thi học kỳ lên lớp đã được Học phủ Thánh Huyền Tinh của nước Đại Hạ đặc biệt chiêu mộ, trở thành người đầu tiên có vinh quang đặc biệt trăm năm hiếm có ở quận Thiên Thục.

Cô đã trở thành một truyền thuyết tại Học phủ Nam Phong, vô số học viên sau này phải đứng đây ngước nhìn cô. Mà cô hiện giờ, danh tiếng đã vang dội khắp toàn bộ Đại Hạ.

Lý Lạc kinh ngạc nhìn bóng ảnh của Khương Thanh Nga, sau đó cậu nhận thấy một số ánh mắt đang nhìn về phía mình. Những học viên kia, cho dù là nam hay nữ, ánh mắt nhìn cậu hiện giờ đều mang theo một chút không cam lòng, hâm mộ và kỳ lạ.

Đối với ánh mắt của bọn họ, Lý Lạc vẫn làm thinh như cũ. Cậu biết rõ nguyên nhân của những ánh mắt này xuất phát từ đâu.

Đó là vì Khương Thanh Nga.

Cô gái được cả nam nữ học viên trong Học phủ Nam Phong xem như thần nữ này, không chỉ là đệ tử mà cha mẹ cậu thu nhận từ nhỏ, hơn nữa... Còn có hôn ước với cậu.

Nói một cách dễ hiểu, Khương Thanh Nga là vị hôn thê của cậu.

Chia sẻ:

Loading comments...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn