Tìm truyện theo tên tác giả
Hãy nhập có dấu
Truyện của tác giả: Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu

Sự đối lập mà hài hòa gần như hoàn hảo. Nhân vật chính hưởng thụ nhân sinh, mọi việc đến đi tùy duyên, do đã trải qua một kiếp người nên có tâm cảnh thanh tĩnh, khí chất nội liễm, có cái nhìn khoáng đạt nhân sinh, đối với tri kỷ biết dùng chân tình đối đãi, đối với kẻ xác định là thù địch (ngu và tỏ ra nguy hiểm) thì ra tay không hề lưu tình. Cái hay của truyện cách nằm ở cách sắp xếp tình huống, cốt truyện và diễn biến nội tâm của nhân vật, Ninh Nghị là nhân vật trung tâm, vừa là Giang Ninh đệ nhất tài tử vừa là Huyết thủ nhân đồ ra tay quyết tuyệt nhưng không khiến người đọc như tôi cảm thấy mâu thuẫn, thổi phồng (dù thơ văn của NN toàn đi chôm, còn lúc chiến đấu nhiều lúc may mắn). Rồi sự hài hòa và pha phần hài hước về một bậc trí giả nhìn thấu lòng nhân gian. Một sự đối lập mà hài hòa nữa là tình yêu của nhân vật chính. Ninh Nghị vừa là một người chân tình chung thủy, nhưng lại cũng là một gã lãng tử đa tình phong lưu. Ở Tô gia là một người chồng "biết điều" đứng sau lưng Tô Đàn Nhi hậu thuẫn cho nàng, không câu nệ thái độ người ngoài đối xử với người ở rể. Đối với XXX, YYY... Ninh Nghị đều dùng cái tình của tri kỷ, cái lễ của quân tử trước mà đối đãi các nàng, chứ ko không dùng cái tình của "nam tử", cái lễ của "tài tử" khi đối đãi với "giai nhân".... như những người khác. Tóm lại, truyện viết có một độ sâu nhất định, về con người, về nhân sinh, về mọi chuyện trên cái nhìn từng trải của một người đàn ông dưới bút lực rất tốt của tác giả, hẳn sẽ không làm bạn thấy thất vọng. Còn nếu giới thiệu có vẻ không thú vị, sao bạn không thử xem một vài chương, biết đâu lại làm bạn thay đổi suy nghĩ. Truyện rất đáng đọc.
692 chương

Phần đầu của truyện được convert từ 11 năm trước rồi, bởi vậy nên khá khó đọc so với các truyện convert hiện giờ. Các bác chịu khó vào trang reconvert của quangtri1255 ở đây mà đọc: https://truyen.tangthuvien.vn/doc-truyen/chue-te-o-re---reconvert-2 Vũ Triều những năm cuối, tuế nguyệt cao vút, thiên hạ hỗn loạn, Kim Liêu đánh nhau, thế cuộc rung chuyển, bách niên khuất nhục, rốt cục trông thấy chấm dứt luồng thứ nhất ánh rạng đông, Thiên Tộ Đế, Hoàn Nhan A Cốt Đả, Ngô Khất Mãi, Thành Cát Tư Hãn Thiết Mộc Chân, Trát Mộc Hợp, Xích Lão Ôn, Mộc Hoa Lê, Bác Nhĩ Hốt, Bác Nhĩ Thuật, Tần Cối, Nhạc Phi, Lý Cương, Chủng Sư Đạo, Đường Khác, Ngô Mẫn, Cảnh Nam Trọng, Trương Bang Xương, trung thần cùng gian thần đọ sức, anh hùng cùng kiêu hùng đánh cờ, Hồ Lỗ xuôi nam, trăm vạn kỵ binh gõ Nhạn Môn, giang sơn luân hãm, sinh linh đồ thán, một quốc gia cùng dân tộc bách niên khuất nhục cùng chống đối, người mở đường khóc, hò hét cùng bi thương. . . Mà tại đây trước từng điểm, Giang Ninh trong thành, ám lưu dũng động, một cái gia tộc thương nhân không chút thu hút nho nhỏ chuế tế, đang tại rất không ý thức trách nhiệm mà trải qua hắn kia chỉ nghĩ ăn cái gì, nhìn biểu diễn nhàn nhã nhân sinh. . .
1241 chương
![[Dịch] Ở Rể (Chuế Tế)](https://truyen.audio/_next/image?url=%2Fdefault-novel-avatar.jpg&w=3840&q=75)
Đối lập mà hài hòa gần như hoàn hảo. Nhân vật chính hưởng thụ nhân sinh, mọi việc đến đi tùy duyên, do đã trải qua một kiếp người nên có tâm cảnh thanh tĩnh, khí chất nội liễm, có cái nhìn khoáng đạt nhân sinh, đối với tri kỷ biết dùng chân tình đối đãi, đối với kẻ xác định là thù địch (ngu và tỏ ra nguy hiểm) thì ra tay không hề lưu tình. Cái hay của truyện cách nằm ở cách sắp xếp tình huống, cốt truyện và diễn biến nội tâm của nhân vật, Ninh Nghị là nhân vật trung tâm, vừa là Giang Ninh đệ nhất tài tử vừa là Huyết thủ nhân đồ ra tay quyết tuyệt nhưng không khiến người đọc như tôi cảm thấy mâu thuẫn, thổi phồng. Rồi sự hài hòa và pha phần hài hước về một bậc trí giả nhìn thấu lòng nhân gian.
532 chương
![[Dịch] Ở Rể (Chuế Tế)](https://truyen.audio/_next/image?url=%2Fdefault-novel-avatar.jpg&w=3840&q=75)
Sự đối lập mà hài hòa gần như hoàn hảo. Nhân vật chính hưởng thụ nhân sinh, mọi việc đến đi tùy duyên, do đã trải qua một kiếp người nên có tâm cảnh thanh tĩnh, khí chất nội liễm, có cái nhìn khoáng đạt nhân sinh, đối với tri kỷ biết dùng chân tình đối đãi, đối với kẻ xác định là thù địch (ngu và tỏ ra nguy hiểm)thì ra tay không hề lưu tình. Cái hay của truyện cách nằm ở cách sắp xếp tình huống, cốt truyện và diễn biến nội tâm của nhân vật, Ninh Nghị là nhân vật trung tâm, vừa là Giang Ninh đệ nhất tài tử vừa là Huyết thủ nhân đồ ra tay quyết tuyệt nhưng không khiến người đọc như tôi cảm thấy mâu thuẫn, thổi phồng (dù thơ văn của NN toàn đi chôm, còn lúc chiến đấu nhiều lúc may mắn) . Rồi sự hài hòa và pha phần hài hước về một bậc trí giả nhìn thấu lòng nhân gian. Một sự đối lập mà hài hòa nữa là tình yêu của nhân vật chính. Ninh Nghị vừa là một người chân tình chung thủy, nhưng lại cũng là một gã lãng tử đa tình phong lưu. Ở Tô gia là một người chồng "biết điều" đứng sau lưng Tô Đàn Nhi hậu thuẫn cho nàng, không câu nệ thái độ người ngoài đối xử với người ở rể. Đối với XXX, YYY... Ninh Nghị đều dùng cái tình của tri kỷ, cái lễ của quân tử trước mà đối đãi các nàng, chứ ko không dùng cái tình của "nam tử", cái lễ của "tài tử" khi đối đãi với "giai nhân".... như những người khác. Tóm lại, truyện viết có một độ sâu nhất định, về con người, về nhân sinh, về mọi chuyện trên cái nhìn từng trải của một người đàn ông dưới bút lực rất tốt của tác giả, hẳn sẽ không làm bạn thấy thất vọng. Còn nếu giới thiệu có vẻ không thú vị, sao bạn không thử xem một vài chương, biết đâu lại làm bạn thay đổi suy nghĩ. truyện rất đáng đọc.
303 chương

Vũ triều những năm cuối, tuế nguyệt cao chót vót, thiên hạ phân loạn, Kim Liêu chống đỡ, thế cục rung chuyển, trăm năm khuất nhục, rốt cục trông thấy kết thúc luồng thứ nhất ánh rạng đông, Thiên Tộ đế, Hoàn Nhan A Cốt Đả, Ngô Khất Mãi, Thành Cát Tư Hãn Thiết Mộc Chân, Trát Mộc Hợp, Xích Lão Ôn, Mộc Hoa Lê, Bác Nhĩ Hốt, Bác Nhĩ Thuật, Tần Cối, Nhạc Phi, Lý Cương, Chủng Sư Đạo, Đường Khác, Ngô Mẫn, Cảnh Nam Trọng, Trương Bang Xương, trung thần cùng gian thần đọ sức, anh hùng cùng kiêu hùng đánh cờ, hồ lỗ xuôi nam, triệu thiết kỵ gõ Nhạn Môn, giang sơn luân hãm, sinh linh đồ thán, một quốc gia cùng dân tộc trăm năm khuất nhục cùng chống lại, người mở đường thút thít, hò hét cùng bi thương. . . Mà trước lúc này một chút xíu, Giang Ninh trong thành, cuồn cuộn sóng ngầm, một cái thương nhân nhà không chút nào thu hút nho nhỏ người ở rể, ngay tại rất không có tinh thần trách nhiệm trải qua cái kia chỉ muốn ăn cái gì, xem biểu diễn nhàn nhã nhân sinh. . . . . . Quách Kỳ Lân, Tống Dật diễn viên chính nhiệt bá truyền hình điện ảnh kịch cùng tên nguyên tác. ===== Thỉnh thoảng có chương xưng hô ca ca, tỷ tỷ, đệ đệ, muội muội, trượng phu, thê tử.... ta để theo kiểu hiện đại anh, chị, em, chồng, vợ... các bác phát hiện thông báo để ta dò sửa lại hé. Truyện cổ đại ưu tiên xưng hô cổ cổ chút ------ Lời cvt: ứng theo lời đề cử của chư vị đồng đạo mà ta quyết định làm lại bộ này với chất lượng đảm bảo. Mong chư vị nhiệt tình ủng hộ, quăng phiếu đề cử hay quăng lì xì qua Momo 0363533799 Viettinbank 107005591812 hay Vietcombank 0251002564434 Dinh Quang Tri ----- Vợ con main - Tô Đàn Nhi: Ninh Hi (1 - nam - lúc main 22 tuổi) - Tiểu Thiền: Ninh Kỵ (2 - nam, nhỏ hơn Ninh Hi 3 tuổi) - Nhiếp Vân Trúc: Ninh Văn Văn (3 - nhỏ hơn Ninh Hi 5 tuổi), Ninh Sương (6 - nhỏ hơn Ninh Hi 10 tuổi) - Nguyên Cẩm Nhi: Ninh Kha (5 - nữ - nhỏ hơn Ninh Hi 8 tuổi) - Lục Hồng Đề: Ninh Hà (4 - nam - nhỏ hơn Ninh Hi 8 tuổi) - Lưu Dưa Hấu (Lưu Tây Qua): Ninh Ngưng (7 - nhỏ hơn Ninh Hi 10 tuổi) ----- Hắc Kỳ quân, Hoa Hạ quân biên chế: - Đội (Tiểu đội): khoảng mười người - Bài (Trung đội): khoảng ba mươi người - Liên (Đại đội): hẹn chừng trăm người - Doanh (Tiểu đoàn): hẹn ba đến năm trăm người - Đoàn (Trung đoàn): Ba Doanh thêm một đặc chủng Doanh - Sư (Sư đoàn): - Quân (Quân đoàn): Dự kiến trong tương lai: - Quân khu (Quân khu)
1222 chương
![[Dịch] Ẩn Sát](https://truyen.audio/_next/image?url=%2Fdefault-novel-avatar.jpg&w=3840&q=75)
Gió đêm gào thét, hắn bị trúng đạn ở vai, cắn chặt răng chạy trốn, trên bầu trời của khu rừng, tiếng trực thăng đang tới gần, những chùm sáng quét ngang quét dọc ở trên không, trong gió dường như truyền tới tiếng chó sủa. Máu không ngừng từ vết thương đó tuôn ra, thân hình của hắn đã trở nên lạnh lẽo, cước bộ thì càng ngày càng nặng, nhưng mà hắn biết lúc này không thể dừng lại được, dừng lại là xong đời. Hắn không biết là đã xảy ra chuyện gì, mấy năm qua hắn đã cẩn thận lựa chọn thời điểm để rời khỏi tổ chức, đem tính mạng của mình ra đánh cuộc, nhưng không ngờ, hôm nay lại là hôm mà căn cứ phòng ngự nghiêm mật nhất… Cây súng trong tay chỉ còn lại có hai phát đạn, một cho địch nhân và một cho mình, nhưng trước khi chết hắn cũng muốn biết, vì sao tổ chức lại vì một sát thủ nho nhỏ trốn đi, mà xuất động thế trận lớn như vậy, thậm chí ngay cả Dị năng giả cũng phái đi. Những người biến dị này tự xưng là Tiến hóa giả, giấu mình một cách thần bí ở trong tổ chức, bản thân hắn ở trong đó cho tới hôm nay cũng mới biết, cho dù như thế nào đi nữa, họ cũng không chỉ vì một sát thủ phổ thông mà ra tay, vậy thì rốt cuộc là vì sao. Vừa phải chạy trốn gấp gáp, lại do mất máu quá nhiều cho nên đường đi đã bắt đầu không rõ, cho tới khi chạy tới sát biên giới khu rừng, thì mới biết đây là một vách núi, trên có trực thăng bay tới, nếu như bây giờ mà leo lên thì đúng là một con đường chết. Hắn chạy dọc theo vách núi, đột nhiên ngã rẽ ở phía trước có một luồng hồng quang chợt lóe lên. Trực trăng bay tới rất nhanh, tiếng chó sủa, tiếng người cũng càng lúc càng nhiều, cho rằng đây là thời khắc cuối cùng, cho nên hắn đi chậm, sau đó nhìn lén về phía góc bên cạnh. Ở nơi đó ánh lửa rừng rực, trong lòng hắn đột nhiên có một cảm giác kỳ dị, khiến hắn phải run rẩy, hai tay cầm cầm chặt súng, hắn nhìn thấy một người đang đứng cạnh đống lửa đó. Là Tiến Hóa giả trong tổ chức. Những Tiến Hóa giả này có những khả năng vượt quá khả năng của con người bình thường, hắn cũng biết là có mấy tên Dị năng giả tụ tập ở đây, cho nên không dám nhìn lâu, dù sao cũng chỉ còn có hai phát đạn, cho nên hắn lén lút giơ tay lên, nhắm thật chuẩn, hắn biết tính mạng của mình cũng kết thúc sau phát súng cuối cùng này. Tầm ngắm đã xong, vậy mà Dị năng giả kia cứ nhìn vào ánh lửa, xoay lưng ra ngoài, hai tay người đó mở ra, tư thế có chút quái dị, nếu như đã là sát thủ, thì tuyệt đối không thể nào có động tác không đề phòng thế này, thế nhưng... mặc kệ nó... Cắn răng một cái, tiếng súng vang lên, viên đạn bắn trúng thái dương của người nọ, khiến cho người này bay ra ngoài. Dị năng giả thì thế nào, dính đạn ắt phải chết, trong lòng nghĩ như vậy, hắn mạnh dạn dí súng vào thái dương của mình. Nhưng đúng khoảnh khắc này, có một thanh âm kỳ dị làm cho người ta khiếp sợ vang lên, một cảm giác ấm áp như nước lũ tràn tới trước mặt hắn. Ngọn lửa kia kia hễ di chuyển tới đâu, là cây cỏ trong phạm vi của nó đều biến thành tro tàn, đất đai lõm vào thành ao, nhưng hắn lại không có cảm giác gì. Khi hắn ngẩng đầu lên thì thấy có một con chim lửa khổng lồ đang bay trên không, đó chính là Hỏa phượng hoàng trong truyền thuyết mà Trung Quốc thường hay nhắc tới. Ngọn lửa cháy lan khắp bầu trời đêm, những chiếc trực thăng khi bị ngọn lửa này chạm vào, thì lập tức nổ tung rơi xuống. Tia lửa bắn như mưa, hắn trợn mắt há hốc mồm mà nhìn cảnh tượng xung quanh, khi hắn quay đầu lại, thì truy binh cũng xuất hiện trong tầm mắt. Hiển nhiên họ cũng bị biến cố này làm cho thất kinh, mà quên cả nổ súng, sau đó trong mắt mọi người đều hiện lên sự sợ hãi, xoay người muốn chạy trốn. Vừa quay đầu lại, ngọn lửa do Phượng Hoàng tạo ra đã bay xuống, hơi lửa bốc lên cuồn cuộn, đất đá bay tung lên, hắn đột nhiên nhìn thấy đôi mắt của Hỏa phượng hoàng. Ầm! Ngọn lửa tiếp tục lan xuống! Không chết, không có đau đớn, sau khi kinh hãi qua đi, hắn cảm thấy mình đang đứng trong một khu rừng hoang tàn, thân hình thì dường như bị một dịch thể nào đó vây quanh, có cảm giác bập bềnh, bốn phía không có thanh âm, yên tĩnh giống như lúc trời đất mới sinh. Hắn quay đầu nhìn lại, ở bên ngoài ánh lửa, thế giới ngoài đó diễn ra rất chậm, khi ngọn lửa lan xuống, bên ngoài kia chỉ còn lại đất hoang, cây cối đã trở thành tro tàn, những truy binh, những con chó săn chưa kịp chạy được vài bước thì đã biến thành tro. Trong nháy mắt, hắn đã hiểu tất cả.Theo truyền thuyết, cứ cách một khoảng thời gian, Phượng Hoàng sẽ rụng lông mà chết đi, sau đó từ trong đống tro tàn ấy bốc lên một ngọn lửa, mượn lửa mà sống lại. Hắn chọn hôm nay để bỏ trốn, không ngờ lại chính là ngày Phượng Hoàng Niết Bàn, tổ chức phái ra nhiều người như vậy, hoàn toàn là để đối phó với con Hỏa phượng hoàng này mà thôi. Lúc nãy chính là thời khắc mà Phượng Hoàng Niết Bàn, cho nên pháp lực của nó thấp nhất, mới bị các Dị năng giả của tổ chức vây công, hắn bắn một phát súng, đã mở ra được một góc, cho nên Hỏa phượng hoàng mới có thể thoát thân. Trong trốn u minh, có một thanh âm đang hỏi hắn: "Cảm tạ ngươi, ngươi muốn cái gì?" "Ta..." Hắn mở to hai mắt. "...Ta muốn tự do."................
485 chương

Ủng hữu dị năng sau đó cảm thụ là như thế nào , mình nghĩ tối chân thật cũng không phải như thế nào đại sát tứ phương, cũng không phải giống như siêu nhân bình thường chủng cứu thế giới, mà là có một ngày bạn đứng ở trong không trung, cúi nhìn phía dưới thế giới, thành thị cùng đại địa như là rút nhỏ bình thường xuất hiện tại trong mắt của bạn, cao ốc đại hạ, đường kiều lương, giống như cái hộp nhỏ xe hơi cùng trên đường phố hi hi nhương nhương mọi người, giống như là một cái tinh xảo mộng. Bạn giống như là một người mắc chứng sợ độ cao đứng ở đỉnh một trăm tầng cao ốc hướng phía dưới nhìn, như vậy ngắm nhìn, cùng trong màn hình TV xuất hiện, tuyệt đối là không giống với . Đây là nhất thiên do bay lượn khởi đầu đô thị dị năng tiểu thuyết, nơi này sẽ đem tối kịch liệt phân trình dị năng chiến đấu, cũng sẽ có tối ấm áp chất phác đô thị cuộc sống, tôi hy vọng với tối hoang đường cấu giá đến miêu hội tối chân thật nhân sinh, đem dị năng cùng đô thị cuộc sống tận lực dung hợp, làm cho người ta cảm giác được: a, mặc dù có dị năng, nhưng chúng ta sinh sống đích xác chính là cái này bộ dáng. Làm cho người ta có thể rõ ràng địa nhìn thấy nhân vật chính cuộc sống, làm cho người ta cảm thấy: Hắn có lẽ ngay ở bên cạnh chúng ta.
14 chương

- Hắn là một sát thủ. Trí nhớ của hắn bắt đầu từ lúc mười tuổi. Trong một lần bị truy sát bởi tổ chức. Hắn nổ súng giết địch, vô tình cứu được Chu Điểu đang chuẩn bị "niết bàn" (Tổ chức đang định bắt con này vì lúc niết bàn là lúc nó yếu nhất). Vì trả ơn, Chu điểu hỏi hắn muốn gì? hắn bảo: "hắn muốn tự do". - Thế là, hắn được quay về lúc ... mười tuổi, lúc bị tổ chức sát thủ kia bắt. Một cuộc sống mới bắt đầu... "Ở chỗ này ngươi sẽ chứng kiến những cô gái không thuần khiết, bách hợp, la lỵ, ngự tỷ, thục nữ, vong nhân, kính mắt nương, giáo viên luyến, nữ cảnh, ngôi sao, thầy thuốc, đặc công, sát thủ, nữ vương, cương cầm gia cùng với hắc đạo cô gái và các loại vô sỉ đích YY nguyên tố..." Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ẩn Sát!
516 chương

Sự đối lập mà hài hòa gần như hoàn hảo.Nhân vật chính hưởng thụ nhân sinh, mọi việc đến đi tùy duyên, do đã trải qua một kiếp người nên có tâm cảnh thanh tĩnh, khí chất nội liễm, có cái nhìn khoáng đạt nhân sinh, đối với tri kỷ biết dùng chân tình đối đãi, đối với kẻ xác định là thù địch (ngu và tỏ ra nguy hiểm)thì ra tay không hề lưu tình. Cái hay của truyện cách nằm ở cách sắp xếp tình huống, cốt truyện và diễn biến nội tâm của nhân vật, Ninh Nghị là nhân vật trung tâm, vừa là Giang Ninh đệ nhất tài tử vừa là Huyết thủ nhân đồ ra tay quyết tuyệt nhưng không khiến người đọc như tôi cảm thấy mâu thuẫn, thổi phồng (dù thơ văn của NN toàn đi chôm, còn lúc chiến đấu nhiều lúc may mắn) . Rồi sự hài hòa và pha phần hài hước về một bậc trí giả nhìn thấu lòng nhân gian. Một sự đối lập mà hài hòa nữa là tình yêu của nhân vật chính. Ninh Nghị vừa là một người chân tình chung thủy, nhưng lại cũng là một gã lãng tử đa tình phong lưu.Ở Tô gia là một người chồng "biết điều" đứng sau lưng Tô Đàn Nhi hậu thuẫn cho nàng, không câu nệ thái độ người ngoài đối xử với người ở rể. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Chuế Tế ( Ở Rể )!
532 chương

▬๑۩۩๑▬ Vinh danh Minh chủ ♚Bút Bút. Đa tạ thư hữu nhóm luôn luôn ủng hộ Tiểu Si ? ✅ Cuốn sách này chủ yếu kể về câu chuyện của nhân vật chính (Ninh Nghị) trở về từ thân phận của một gã khổng lồ tài chính hiện đại trở về thời cổ đại, nhập vào thân xác của một người con rể tầm thường nhất trong nhà một thương gia , và liên quan đến một loạt câu chuyện về gia đình, đất nước và thế giới. Thức tỉnh thế lực, say nằm gối mỹ nhân, vạn năm hưng thịnh, thành bại xoay vần! ✅ Tác giả Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu( Chuối Tiêu Giận Giữ) là một trong những nhà văn kỳ cựu ở điểm khởi đầu của văn học mạng và còn được gọi là Chị Chuối vì những nét tinh tế và nữ tính trong cách viết của anh. ✅ Sách của Chuối khác với hầu hết các tiểu thuyết trên mạng. Nhân vật chính trong ngòi bút của Chuối là người có bản tính lãnh đạm. Tính cách của nhân vật chính sẽ được độc giả biết đến khi tình tiết mở ra. Cuốn sách của Chuối cũng tập trung vào miêu tả đối với việc trao đổi cảm xúc và suy nghĩ giữa con người với nhau, đọc sách của anh luôn mang đến cho con người một cảm giác thích thú. Cùng một lịch sử viết, Chuối có thể cho chúng ta một cảm giác khác nhau. "Người Ở Rể" là một cuốn sách hay thành công mang tới danh hiệu ngòi bút Bạch Kim cho Chuối. Mong các bạn đón đọc. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Người Ở Rể!
1116 chương

- Hắn là một sát thủ. Trí nhớ của hắn bắt đầu từ lúc mười tuổi. Trong một lần bị truy sát bởi tổ chức. Hắn nổ súng giết địch, vô tình cứu được Chu Điểu đang chuẩn bị "niết bàn" (Tổ chức đang định bắt con này vì lúc niết bàn là lúc nó yếu nhất). Vì trả ơn, Chu điểu hỏi hắn muốn gì? hắn bảo: "hắn muốn tự do". - Thế là, hắn được quay về lúc ... mười tuổi, lúc bị tổ chức sát thủ kia bắt. Một cuộc sống mới bắt đầu... "Ở chỗ này ngươi sẽ chứng kiến những cô gái không thuần khiết, bách hợp, la lỵ, ngự tỷ, thục nữ, vong nhân, kính mắt nương, giáo viên luyến, nữ cảnh, ngôi sao, thầy thuốc, đặc công, sát thủ, nữ vương, cương cầm gia cùng với hắc đạo cô gái và các loại vô sỉ đích YY nguyên tố..."
686 chương