Tìm truyện theo tên tác giả
Hãy nhập có dấu
Truyện của tác giả: Cảnh Tục
Quan lộ thương đồ, từ góc độ nào đó mà nói đã không phải là tiểu thuyết nữa, nó là câu chuyện cổ tích, một câu chuyện cổ tích về mộng tưởng mà mọi người đều có mà không thể hoàn thành. Mỗi lần đọc đoạn Trương Khác trong mưa buộc lại giây dép cho Trần Ninh, đều không kìm nổi nước mắt, tới nay trong các bộ truyện đã xem qua, chỉ có đoạn Nguyệt Nha Nhi mất trí trong Cực Phẩm Gia Đinh của Vũ Nham, bức thư Nhị Cẩu và Tiểu Yêu Tinh chia tay trong Nhị Cẩu của Tổng Quản là xúc động như vậy, cụ thể không nói nhiều, mọi người hãy tự xem đi ... Trương Khác 30 tuổi, giám đốc chi nhánh một tập đoàn có tiếng, nhìn lên chẳng bằng ai nhìn xuống chẳng ai bằng mình, có thể xem như một người thành đạt, nhưng y mang trong tim vết thương không lành … Năm 1994, Trương Khác 16 tuổi, tốt nghiệp sơ trung với thành tích thứ 3 toàn khu, con trai độc nhất Trương Tri Hành – phó thư ký trưởng chính phủ Hải Châu, mẹ Lương Cách Trân cán bộ cục thư tín, tương lai rộng mở đang chờ đón trước mắt. Nhưng đúng lúc đó tai họa giáng xuống, Đường Học Khiêm phó thị trưởng thường vụ Hải Châu người nâng đỡ cha y bị vu cáo tham ô hối lộ vào tù, cha y bị coi là kẻ phản bội đâm sau lưng cấp trên, đồng nghiệp nghi kỵ, người thân xa lánh, chuyện tồi tệ liên tục đổ xuống, mất việc, mất nhà, cuộc sống xuống dốc không phanh. Đương Thanh, con gái Đường Học Khiêm, cô bạn thanh mai trúc mã của Trương Khác từ đó không bao giờ nói với y một câu, tốt nghiệp cao trung, Đường Thanh đi Mỹ du học, Trương Khác hơn 50 kilomet bờ biển chỉ để mong được nhìn máy bay của cô … Sau hôm đó Trương Khác sống sa đọa, buông thả trong tình cảm, tới khi gặp Trần Ninh ở Đại Học Đông Hải, vết thương lòng mới dần lành lại, nhưng cũng là lúc y bị vết thương sâu không kém … Cuối cùng trải qua rất nhiều việc Trương Khác cắn răng đứng dậy nỗ lực thay đổi số phận, y đã thành công, song trong tim chỉ còn mang nuối tiếc vô hạn. Thế rồi một hôm đi làm Trương Khác bị tai nạn xe, ông trời cho y cơ hội quay về 14 năm trước vào cái ngày ác mộng đó, liệu Trương Khác làm gì chấm dứt ác mộng, tìm ra kẻ hãm hại gia đình mình …
1425 chương
Bạn đang đọc truyện Kiêu Thần của tác giả Cảnh Tục trên trang đọc truyện online.Thành phố xxx ở một nước nào đó, nổi tiếng là vùng tập trung nhiều người Hoa, 99% cư dân thành phố đều là người Hoa. Đèn đường trên đường Bách Du phía ngoài Thiên Ninh tự chuyển màu xám trắng, còn có không ít các cô gái đứng đường đang lảng vảng gần con hẻm, họ đứng dưới bóng râm của cây ngô đồng mà nhìn về phía đầu con hẻm, trông đợi những gã đàn ông cô đơn kia sẽ không để thời tiết quái quỷ này làm mất hứng thú. Những người đàn ông có tiền đều đã tới quán rượu hoặc cũng tới câu lạc bộ tìm hoa vấn liễu, hoặc là đến bãi tắm tìm niềm sảng khoái rồi. Cho dù không phải là đường Thiên Ninh tự bị mười chiếc xe cảnh sát phong tỏa thì trong thời tiết u ám thế này việc kinh doanh của con hẻm cũng giảm đi rất nhiều. Hai người phụ nữ đứng theo chiều gió dưới tán cây hút thuốc, người phụ nữ có thân hình mảnh mai dập đầu thuốc xuống bóng râm, lờ mờ phản chiếu lại là hai gương mặt trẻ tuổi với phấn son đậm rực, họ khoác trên mình chiếc áo lông dài màu đỏ, phơi bày ra cái cổ đầy đặn trắng ngần. Hai người đứng dưới tán cây thì thầm nói chuyện: - Xã hội này thật không có cách nào sống nổi, đúng là tre già măng mọc, hai tháng trước cũng đứng dưới tán cây ở chỗ cậu đang đứng là một ả xấu xí lẳng lơ, chẳng biết gặp phải vận may thế nào mà vào hoàng cung Mạn Cốc làm tiểu thư nữa. Lần trước gặp cô ta trên đường, cô ta nói ở hoàng cung Mạn Cốc đã moi đươc sáu trăm tám của đám đàn ông. Nhìn bộ dạng đắc ý của ả ta cứ như là tới hoàng cung Mạn Cốc rồi thì sau này sẽ luôn được gần tiền vậy. Xem ả ta tối nay có thoát khỏi kiếp này không. - Cô nói gã lính kia sẽ không tìm đến làm tiểu thư phiền toái chứ?- Giết người à, ai mà quản được nhiều như vậy. Lúc hoàng hôn khi phố này còn chưa bị phong tỏa, đúng lúc tôi đi qua đó thì trông thấy náo nhiệt, ánh mắt của người đó lộ ra mấy giây từ phía sau màn cửa, cô thấy qua rồi chắc chắn cả đời cũng không quên nổi. Chắc chắn là ánh mắt của kẻ dám giết người. Cô nói xem hắn ta muốn giết người còn cần biết cô có phải là tiểu thư hay không sao? - Tôi vẫn không tin hắn ta là người lạm sát kẻ vô tội, nghe nói hắn ta chẳng qua chỉ là muốn ở hoàng cung Mạn Cốc uy hiếp đám người của cục cảnh sát, muốn cục cảnh sát cho anh ta một câu trả lời rõ ràng.
83 chương