logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Ôn Noãn tuy sống khép kín, nhưng tính cách lại rất kiêu hãnh và có lòng tự trọng cao.

Quý Phong có thể cảm nhận được từ cô thứ cảm giác muốn tự mình gánh vác mọi thứ.

Những cô gái như thế, một khi lâm vào hoàn cảnh cần tiền, thường sẽ bắt đầu một bi kịch.

Giờ anh nên nói thế nào đây...

Quý Phong gõ nhẹ đầu ngón tay lên mặt bàn, không lên tiếng.

Ôn Noãn vì sự im lặng kéo dài ấy mà dần mất đi dũng khí, cúi đầu xuống lần nữa.

Bất ngờ, Quý Phong mở lời:

“Tôi thuê gia sư một buổi học là 120 tệ. Ở trường, ban ngày và cả buổi tự học buổi tối, tôi sẽ tính mỗi ngày là hai buổi.

Cuối tuần, nếu chúng ta học ở thư viện, nửa ngày tính hai buổi, cả ngày tính ba buổi.

Tính trung bình mỗi tuần có sáu ngày học hai buổi, cộng thêm cuối tuần ba buổi, tổng cộng là 15 buổi học mỗi tuần.

Loading...

Dù cậu giỏi hơn những gia sư bình thường rất nhiều, nhưng vì không có chứng chỉ hành nghề nên tôi cũng không thể trả cao hơn mức đó.

Theo cách tính này, mỗi tuần tôi chỉ có thể trả cậu 1.800 tệ cho việc dạy bổ túc.”

Ôn Noãn sững sờ, giơ tay ngắt lời anh:

“Khoan đã, tôi đâu có hỏi cậu về chuyện này. Với lại, tôi dạy cậu học đâu cần cậu trả tiền.”

Quý Phong không trả lời, hơi ngẩng đầu lên nhìn cô với ánh mắt sắc bén.

Cô gái sống nội tâm chỉ biết tránh né ánh mắt ấy.

“Vẫn là vì kiếm tiền đúng không? Cậu có thể chấp nhận dấn thân vào một lĩnh vực mình chẳng biết gì, bỏ thời gian mua sắm, học hỏi, tìm hiểu.

Rồi dùng những kỹ năng ai cũng có thể nắm được để cố kiếm chút tiền ít ỏi, đánh đổi bằng cả tiềm năng trong tương lai của mình.

Nhưng cậu lại không thể chấp nhận kiếm tiền dựa vào chính năng lực, sở trường và thiên phú của bản thân.

Thật lòng mà nói, điều đó vừa ngu ngốc, vừa phi lý.”

“Tôi...”

Ôn Noãn bị anh nói đến bối rối, không biết đáp lại thế nào.

Với vốn kinh nghiệm và hiểu biết của cô, làm sao phản bác lại những lời lẽ sắc bén như vậy.

Quý Phong khoanh tay trước ngực, giọng điệu không hề mềm mỏng:

“Ôn Noãn, tôi luôn nghĩ cậu rất thông minh, rất có tài năng và sẽ có một tương lai rực rỡ.

Đừng làm những chuyện ngốc nghếch, cũng đừng lãng phí thời gian và thiên phú của mình, được không?”

Những lời trách móc nghiêm khắc ấy khiến Ôn Noãn im lặng.

Hồi lâu sau, Quý Phong mới nghe thấy một tiếng trả lời nhỏ đến mức gần như không thể nghe rõ:

“Biết rồi.”

Nhìn thấy vẻ mặt tủi thân của cô, Quý Phong bật cười, bước tới cây nước rót một ly nước ấm rồi đặt xuống trước mặt cô.

Anh thu lại sự sắc sảo trong giọng nói, mỉm cười nhẹ nhàng:

“Chúng ta tiếp tục thôi, cô giáo Ôn Noãn.”

“Ừ.”

Từ lúc quen biết đến giờ, sự ngạo nghễ thường ngày của Quý Phong đã biến mất, thay vào đó là sự điềm đạm và dịu dàng trong phần lớn thời gian họ ở bên nhau.

Dù sáng nay đến nhà Ôn Noãn, Quý Phong vẫn giữ phong thái lịch sự, nhã nhặn.

Nhưng vừa rồi...

Ôn Noãn lại cảm thấy anh toát ra một áp lực vô hình.

Khác hoàn toàn với những bạn học bình thường, anh giống như một thầy giáo.

Không đúng, thậm chí còn đáng gờm hơn cả thầy giáo.

Trong suốt buổi ôn tập chiều, Ôn Noãn hơi mất tập trung, thỉnh thoảng lại lén nhìn Quý Phong vài lần.

Đến ba giờ, Quý Phong khép sách và tập bài lại.

“Nghỉ một chút đi, học cả ngày rồi, mệt lắm.”

“Ừ.”

Quý Phong tiện tay chọn vài cuốn sách nhạc lý cơ bản.

Anh thật sự muốn chép vài bản nhạc, tất nhiên, cũng vì muốn kiếm tiền.

Dù kiếm tiền qua lượng tương tác trên mạng khá ổn định, nhưng lượng truy cập họ tạo ra vẫn quá nhỏ.

Vấn đề không nằm ở tỷ lệ chuyển đổi thấp, mà là vì bể lưu lượng của họ quá nhỏ.

Đăng bài hát ẩn danh vốn đã có thể kiếm tiền.

Hơn nữa còn có thể dùng bài hát để thu hút người hâm mộ, lập nhóm fan và kéo nhóm ấy vào bể lưu lượng của mình.

Quý Phong nghĩ làm thế sẽ tăng tốc quá trình kiếm tiền nhanh hơn nhiều.

Bây giờ đã là năm 2012, làn sóng internet đã bước vào giai đoạn giữa.

Muốn kiếm một phần trong chiếc bánh lớn này đâu phải dễ.

Anh cần nỗ lực nhiều hơn, chăm chỉ hơn nữa.

Thấy Quý Phong đang xem sách nhạc, Ôn Noãn hơi ngạc nhiên.

Cô không đọc sách giải trí dù rất thích đọc.

Khi Quý Phong bận rộn với việc của mình, cô bắt đầu sắp xếp lại ghi chú bài học.

Những ghi chú ấy vốn rất rõ ràng, nhưng có vài phần giải thích cách giải bài quá khó hiểu với Quý Phong.

Nếu đưa nguyên xi ghi chú cho anh, chắc chắn anh sẽ gặp khó khăn.

Nên Ôn Noãn quyết định chép lại từ đầu và chỉnh sửa cho dễ hiểu hơn.

Vậy... Quý Phong có ngốc không?

Hai người mỗi người làm một việc riêng, chẳng ai nói gì với ai suốt buổi.

Đến năm giờ chiều, tay Ôn Noãn đã bắt đầu mỏi vì chép quá nhiều.

Quý Phong bất ngờ vỗ nhẹ lên vai cô:

“Đi thôi.”

“À... Ừ.”

Cô thuần thục bước lên chiếc RSZ.

Nhưng thay vì về nhà, Quý Phong lại đưa cô đến một phòng giao dịch của nhà mạng viễn thông.

“Đến đây làm gì vậy?”

“Nạp tiền điện thoại.” Quý Phong trả lời bâng quơ.

Ôn Noãn bán tín bán nghi gật đầu.

“Vậy tôi chờ cậu ở đây.”

Chia sẻ:

Loading comments...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn